Trong căn phòng ấm áp của khoa Sơ sinh (Bệnh viện Đa khoa Vĩnh Phúc) bé Vàng Thanh Ngân đang ngủ say trong vòng tay bố. Nhìn bé hồng hào, thở đều, ít ai biết rằng chỉ hơn một tháng trước, sự sống của bé từng như ngọn nến trước gió mong manh, thoi thóp.
Bé Ngân chào đời vào ngày 29/6/2025, khi thai mới 29 tuần tuổi, nặng chỉ 1,1kg. Là con của cặp vợ chồng 15 tuổi, người dân tộc H’Mông (Mèo Vạc, Hà Giang), không có giấy tờ tùy thân đầy đủ và không hiểu rõ ngôn ngữ, hoàn cảnh của bé Ngân là một ca bệnh đặc biệt, vừa mang tính y khoa khẩn cấp, vừa là một thách thức xã hội.
Từ cửa tử trở về nhờ trái tim và trí tuệ ngành y
Bé Vàng Thanh Ngân chào đời trong hoàn cảnh đặc biệt nghiệt ngã: đẻ rơi bên ngoài cơ sở y tế, khi thai mới chỉ 29 tuần tuổi, nặng vỏn vẹn 1,1kg. Sau sinh, bé tím tái, thở rên, môi chi lạnh có dấu hiệu suy hô hấp nặng và được người thân khẩn cấp đưa vào Bệnh viện Đa khoa Vĩnh Phúc.
Tại đây, các bác sĩ xác định bé nhập viện trong tình trạng suy hô hấp cấp, nhiễm trùng huyết, viêm phổi sơ sinh, vàng da bệnh lý, thông liên nhĩ bẩm sinh. Các chỉ số sinh tồn đều bất ổn, tiên lượng cực kỳ nguy kịch. Ngay lập tức, bé được đưa vào phòng hồi sức tích cực sơ sinh, thở máy, truyền dịch, sử dụng kháng sinh phổ rộng và chăm sóc toàn diện trong lồng ấp.
Trước một ca bệnh phức tạp, các bác sĩ khoa Sơ sinh đã không lùi bước. Trong hơn một tháng điều trị, bé được theo dõi sát sao, chăm sóc theo phác đồ chuyên sâu, liên tục hội chẩn liên khoa, cập nhật chỉ số mỗi ngày. Đặc biệt, bé đã được chuyển tuyến hai lần đến bệnh viện chuyên khoa tuyến Trung ương để thăm khám chuyên sâu, sau đó quay về tiếp tục điều trị tại địa phương.
Nhờ sự phối hợp chặt chẽ, tận tâm giữa các chuyên khoa, cùng khả năng ứng biến chuyên môn kịp thời, bé Ngân đã vượt qua giai đoạn nguy kịch, dần ổn định hô hấp, hồng hào trở lại và có phản xạ bú tốt - một hành trình hồi sinh thực sự kỳ diệu.
“Chúng tôi từng rất lo lắng vì tình trạng bé khi nhập viện thực sự quá nặng. Nhưng bằng mọi nỗ lực chuyên môn và quyết tâm của cả tập thể khoa, chúng tôi đã không bỏ cuộc, từng ngày giành giật sự sống cho con,”- chia sẻ của BSCKII. Lê Thị Lệ Thảo, Trưởng khoa Sơ sinh, người trực tiếp chỉ đạo chuyên môn trong suốt quá trình điều trị cho bé.
Khi công tác xã hội trở thành “người nhà” trong bệnh viện
Bên cạnh nỗ lực y khoa, một nhân tố không thể thiếu góp phần vào thành công của ca bệnh đặc biệt này chính là đội ngũ công tác xã hội của bệnh viện.
Ngay từ khi tiếp nhận thông tin, phòng Công tác xã hội đã nhanh chóng đánh giá hoàn cảnh, xác minh nhân thân, và hỗ trợ pháp lý cho bố mẹ vị thành niên những người còn chưa hoàn toàn hiểu rõ quyền lợi và trách nhiệm của mình.
Dù mẹ bé còn hạn chế khả năng ngôn ngữ, may mắn thay, bố của bé có thể giao tiếp bằng tiếng Kinh, nhờ vậy việc trao đổi được thuận lợi hơn. Nhân viên công tác xã hội đã kiên trì giải thích, hướng dẫn quy trình điều trị, hỗ trợ tâm lý và tạo cầu nối giữa gia đình và nhân viên y tế.
Đặc biệt, vai trò của nhân viên công tác xã hội được thể hiện ở việc chủ động kết nối với các tổ chức từ thiện, nhà hảo tâm để kêu gọi hỗ trợ toàn bộ viện phí, sữa, bỉm và các vật dụng thiết yếu cho bé. Không dừng lại ở đó, họ còn thực hiện việc theo dõi, cập nhật hồ sơ trường hợp, lập báo cáo định kỳ về tiến trình hỗ trợ, đảm bảo tính minh bạch trong tiếp nhận và sử dụng nguồn lực.
Sau giai đoạn cấp cứu, công tác xã hội tiếp tục đồng hành khi bé ổn định: kết nối với trạm y tế xã, phòng khám địa phương, hướng dẫn cha mẹ cách chăm sóc trẻ sinh non, theo dõi hậu điều trị để đảm bảo bé tiếp tục được phát triển trong điều kiện tốt nhất. Đặc biệt, hiểu rõ hoàn cảnh khó khăn của gia đình và nhu cầu theo dõi y tế liên tục cho bé, công tác xã hội đã hỗ trợ kết nối, tìm và thuê chỗ ở tạm gần bệnh viện cho gia đình nhỏ nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho việc tái khám, chăm sóc sức khỏe của bé trong giai đoạn nhạy cảm này.
Bà Nguyễn Thị Hồng Hạnh, Phó trưởng phòng Công tác xã hội của bệnh viện, cho biết: “Chúng tôi không chỉ làm việc với các tổ chức từ thiện nhằm hỗ trợ viện phí hay đồ dùng cho bé, mà còn cố gắng tháo gỡ mọi rào cản pháp lý, ngôn ngữ, chỗ ở để gia đình có thể an tâm đồng hành cùng con. Đây là một trường hợp mà chúng tôi không bao giờ quên.”
Kết nối - Đồng hành - Gieo hy vọng
Trường hợp của bé Ngân là một điển hình rõ nét cho giá trị của chăm sóc đa ngành lấy người bệnh làm trung tâm, trong đó công tác xã hội đóng vai trò kết nối, đồng hành, dẫn đường nhân ái. Từ việc hoàn thiện giấy tờ pháp lý, tháo gỡ rào cản ngôn ngữ, hỗ trợ tài chính, cho đến phối hợp chuyên môn và chăm sóc sau ra viện, đội ngũ này đã âm thầm thực hiện trọn vẹn sứ mệnh “nâng đỡ những số phận yếu thế bằng sự tử tế chuyên nghiệp”.
Trong hành trình này, Ban Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Vĩnh Phúc không chỉ theo sát diễn biến lâm sàng của ca bệnh mà còn chỉ đạo trực tiếp công tác hỗ trợ xã hội, kết nối truyền thông, phối hợp liên ngành, tạo điều kiện tối đa để bé được cứu chữa và hỗ trợ toàn diện.
Bé Vàng Thanh Ngân đã không chỉ được cứu sống. Bé còn được trao cơ hội sống một cuộc đời đủ đầy hơn, nhân văn hơn ngay từ những ngày đầu tiên chào đời. Và hôm nay, bé được xuất viện không chỉ là một ca điều trị thành công, mà là kết quả ngọt ngào của hành trình kết nối yêu thương giữa đội ngũ y tế tận tâm, nhân viên công tác xã hội chuyên nghiệp, và sự sẻ chia ấm áp từ cộng đồng. Bé ra viện trong vòng tay yêu thương nơi sự sống được nuôi dưỡng bằng y đức, trách nhiệm và lòng nhân ái.
Tác giả: Thành Tuyên